Thầy chở tuổi thơ con qua những bến sông
Ôi những dòng sông bao mùa nước ròng rồi nước nổi
Chiếc thuyền chòng chành nắng trưa, rét tối
Để con biết yêu hơn làn gió thổi sớm mai về….
Thầy chở tình yêu đến những bến thơ
Con vẫn ngu ngơ với bài toán còn dang dở
Bỗng giật mình, hoa bằng lăng đã nở
Qua ô cửa thời gian, trăn trở đã bạc màu
Thầy chở cuộc đời tới những khung trời ước ao
Chở những buồn vui mặc cho gầy hao tuổi trẻ
Ôi những trang đời với con vẫn luôn còn mới mẻ
Đi đến bao giờ cho hết được, Thầy ơi ….
Nguyễn Thị Thu Vân – 12C1